VŨ ĐIỆU CỦA THIÊN ĐƯỜNG
Đã có những lúc, bạn được nghe những bản nhạc tuyệt hay, những tiết mục múa tuyệt đẹp. Bạn tự hỏi, những bản nhạc, bài múa ấy đến từ đâu? Tôi có thể trả lời với bạn: chúng đến từ thiên đường, những ghệ sỹ ấy cũng đến từ thiên đường. Bài chia sẻ này, xin dành tặng cho những người đã, đang và sẽ trở thành những nghệ sỹ.
Buổi sáng hôm đó tôi tiếp Lan, một cô gái có khuôn mặt khả ái, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng khá cân đối. Khi cô ấy nói rằng cô ấy từng là vận động viên thể dục dụng cụ, tôi thấy hoàn toàn đúng. Lan đã từng đỗ và học cả hai trường Đại học Mỹ thuật của Hà Nội, nhưng đang học thì bỏ, rồi qua làm rất nhiều nghề tự do: pha chế, thiết kế đồ họa,…Tất cả những công việc đó đều liên quan đến nghệ thuật. Cách đây 6 năm cô ấy gặp một cú sốc lớn khi dính đến vòng lao lý do sự nông nổi và bị bạn bè xấu lôi kéo. Hiện tại, cô ấy đang theo đuổi ước mơ trở thành diễn viên, biên đạo múa khi đang nộp đơn vào hai trường nghệ thuật một lúc. Lan có một nỗi day dứt khi hồi trẻ đã trót có bầu dưới 1 tháng rồi phải bỏ đứa bé. Giờ thì cô đang để ý đến một chàng trai tên Tuấn, làm công việc sản xuất âm nhạc. Cô ấy đã có nhiều kết nối với thế giới tâm linh khi đã giác ngộ ra nhiều chân lý. Có một hình ảnh cứ nhắm mắt lại là cô ấy lại nhìn thấy, đó là rất nhiều quả cầu sáng bay khắp không trung.
Kiếp đầu tiên Lan đã trở về nguồn. Cô thấy mình được sinh ra từ nguồn sáng trung tâm. Cô là một đốm sáng, bay lơ lửng giữa muôn ngàn đốm sáng khác. Ngay từ lúc mới được tạo ra, cô đã có xu hướng bay nhảy khi là một đốm sáng rất hiếu động, di chuyển tung tăng khắp nơi. Có những đốm sáng ra đi đến các nơi khác, rồi khi trở về họ trở thành đốm sáng lớn hơn với nhiều vệt màu. Ngay khi những đốm sáng này nhập vào nguồn sáng trung tâm, Lan liền có được kiến thức mà họ mang về. Cô đã biết ngoài kia còn rất nhiều điều để khám phá nữa. Rồi thời điểm đã đến, cô cùng một chùm các đốm sáng lao đi đầu thai, khám phá các hành tinh trong vũ trụ.
Nơi cô đến đầu tiên là một hành tinh màu trắng, tất cả đều màu trắng và phát sáng. Cây cối, núi đá, bờ biển đều phát sáng. Cảnh giới ở đây giống như là thiên đường, còn cô và chồng cô (Tuấn kiếp này) là tiên. Hai người đều có mái tóc trắng, làn da trắng, mặc váy trắng, sống trong một lâu đài trắng trên đỉnh núi tuyệt đẹp. Sống giữa thiên nhiên đẹp đẽ, cô tiếp tục nuôi dưỡng mạch đam mê với vũ đạo. Hàng ngày, giữa không trung, trên mặt đất, trong tiếng nhạc du dương của sóng biển và cây rừng, cô say mê đắm mình vào những điệu múa của chốn thiên đường. Rồi đến lúc hai người quyết định đi để khám phá. Họ đã đến một hành tinh màu lam trong suốt, có lúc lại là một mặt trăng của một hành tinh, làm cây khổng lồ trong một cánh rừng trên một hành tinh khác, làm cát trên một hành tinh toàn cát và đất đá. Đến một ngày họ đến một mặt trăng nhỏ, và nhìn ra không trung. Họ chợt thấy một hành tinh xanh tuyệt đẹp, chính là trái đất. Họ đem lòng yêu trái đất, khao khát được trải nghiệm cảm giác sống đầm ấm giữa một gia đình lớn.
Vì quá nóng lòng xuống trái đất, cô ấy đã chọn một kiếp sống là một tiểu thư quyền quý ở châu Âu. Trong gia đình, cô được bố mẹ hết sức yêu chiều. Tuổi thơ cô trôi qua trong êm đềm và hạnh phúc. Đến tuổi thiếu niên, trong một buổi tối khi cô đang đi chơi bên ngoài, nhà cô đã bị đốt cháy, bố mẹ cô bị thiêu chết. Chiếc xe ngựa chở cô cũng bị xô xuống sông. May thay, cô không chết, mà được một đôi vợ chồng nhận về nuôi, coi như con đẻ. Cậu con trai của gia đình đó (Tuấn kiếp này) đem lòng yêu cô, cô cũng có cảm tình với cậu ấy, nhưng cô chỉ dành thời gian để tập cưỡi ngữa, bắn cung, đấu kiếm.
Thỉnh thoảng cô về lại hiện trường ngôi nhà cháy của mình để điều tra. Cô đã phát hiện ra người đốt nhà cô năm xưa là một người phụ nữ, vợ của một công tước. Từ lâu gia đình này đã ganh ghét gia đình cô. Chính họ đã ra tay làm hại cả nhà cô, để chiếm đoạt địa vị và tài sản. Cô đã thề sẽ làm mọi việc để trả thù. Cậu con trai bố mẹ nuôi ngỏ lời với cô, cô từ chối và bỏ đi. Trong lòng cô không có gì khác là quyết tâm trả thù. Cô theo dõi lịch trình của gia đình nọ, đi theo họ khi họ đi săn, làm quen với cậu con trai (một người bạn kiếp này). Cô tìm cách kết thân và vờ yêu cậu con trai này. Đúng ngày hai gia đình gặp mặt để họp bàn lễ cưới, cô đã đầu độc chết người phụ nữ đốt nhà cô và con trai bà ta. Sau sự kiện đó, tự dưng trong lòng cô cảm thấy vừa trống rỗng, vừa giằng xé. Trả thù xong nhưng cô không thay đổi được bất kể điều gì, lại gây thêm oán hận. Cô cũng không dám trở về với chàng trai con bố mẹ nuôi vì thấy không xứng đáng. Cô thất thểu đi ra biển rồi gieo mình tự vẫn dưới làn nước sâu.
Kiếp tiếp theo cô là một phụ nữ, con gái của tộc trưởng một bộ tộc trong rừng. Cảnh đầu tiên là cảnh cả bộ tộc ăn mừng sự ra đời của một thành viên quan trọng – con trai cô. Cô đã khóc vì nhận ra đứa con đó chính là đứa con cô đã bỏ ở kiếp này. Rõ ràng ở cấp độ linh hồn, các linh hồn có thể nhận ra nhau mà không cần qua ngoại hình của cơ thể vật lý. Đứa con trai lớn rất nhanh, thông minh, nhanh nhẹn. Khi bố cô – ông ngoại cậu mất, vị trí tộc trưởng đã được truyền cho cậu ấy.
Kiếp cuối cô quay trở lại là kiếp ở một vùng sa mạc. Cô là chủ của một mạch nước ngầm và kinh doanh nước. Cô rất giàu có và được người dân tôn làm thánh sống. Cô có một quân sư (Đạt bạn kiếp này). Ông ta tư vấn cô rất nhiều việc và tham gia vào quản lý hoạt động khai thác nước. Nhưng ông ta là một người gian xảo, tư lợi, đã tư vấn sai để kiếm lợi cho mình. Còn người dân thì đói khổ, bị bóc lột. Họ rất hận cô và không mua nước của cô nữa. Khi phát hiện ra cô đã cho xử tử viên quân sư kia. Cô chết trong quên lãng trong một cái hang tối.
Vị thày của cô là một tiên nữ còn trẻ, khuôn mặt rất đẹp người Âu, cô chỉ muốn gọi là “Chị”. Chị đang chờ cô trên mặt trăng. Chị đã tận tình chỉ bảo cho cô mọi việc. Kinh nghiệm đau đớn vướng vào vòng lao lý chính là một bài học đã được định sẵn, để cô biết và cảm thông với rất nhiều hoàn cảnh khác. Đạt, với mối thù kiếp trước, đã tố cáo cô với công an dẫn tới việc cô bị kết án. Tuấn dù chưa thể hiện nhiều, đã bắt đầu quan tâm đến cô. Chắc chắn kiếp này hai người sẽ lại đến với nhau. Sợi dây liên hệ vô hình của đôi thần tiên này chưa bao giờ đứt. Họ sẽ cưới và có tới 3 đứa con.
Hai thông tin quan trọng nhất của cô cũng đã được làm rõ.
Đứa con cô đã bỏ vài năm trước sẽ quay trở lại, trở thành chính đứa con trai đầu giữa cô và Tuấn. Tôi đã cho linh hồn hai mẹ con hội ngộ. Linh hồn con cô xuất hiện trong hình dạng tràng chai của bộ tộc năm xưa. Cậu ấy nói hiểu và không trách cô ấy. Chính cậu ấy đã lập kế hoạch rời đi sớm, vì lúc đó chưa phải là lúc tốt nhất để cậu ra đời. Cậu có sứ mệnh giúp đỡ nhiều người, và cậu muốn chờ bố mẹ thật vững vàng cả về kinh tế và kỹ năng thì mới chào đời.
Viết đến đây tôi muốn nhắn nhủ các bạn trẻ, những người vì bất kể lý do gì đã mất đi những đứa con khi chúng chưa được ra đời: các bạn không có gì phải day dứt và sợ hãi. Tất cả đã nằm trong kế hoạch, sao cho tốt nhất với mọi người. Những đứa trẻ đó không bao giờ oán trách các bạn. Trái lại, chúng rất thương và thông cảm cho các bạn. Nếu các bạn tiếp tục sinh con, thì khả năng rất cao là chúng sẽ quay lại, trở thành chính em chúng.
Đam mê với nghệ thuật múa của cô là hoàn toàn đúng hướng. Cô mang trong mình một sứ mệnh truyền tải tình yêu thương giữa con người với con người, con người với loài vật và thiên nhiên. Tất cả thông qua nghệ thuật múa. Cô đã bay nhảy trong suốt kiếp đầu tiên là đốm sáng, rồi cả kiếp là tiên trên hành tinh màu trắng. Vậy nên sẽ không khó khăn để cô làm chủ môn nghệ thuật này. Chồng cô cũng giống cô, có năng khiếu âm nhạc và sẽ cùng cô thực hiện sứ mệnh này. Cô đã nhìn thấy viễn cảnh cô là diễn viên múa, còn chồng cô mix nhạc trong một buổi biểu diễn có rất nhiều khán giả.
Kết thúc ca, tôi không quên để Lan quay trở lại nguồn sáng trung tâm, để hấp thụ thật nhiều năng lượng từ đây, mang xuống trái đất, lan tỏa cho thật nhiều người. Rồi tôi bảo cô đi đến hành tinh trắng, trải nghiệm lại tất cả những điệu múa mà cô nói chủ đề của chúng là hòa hợp, niêm vui, tình yêu, hạnh phúc, ánh sáng. Trong khi chờ để Lan trải nghiệm lại những điệu múa ở hành tinh quê hương, tôi nhắm mắt lại, tưởng tượng một nàng tiên váy trắng thướt tha, đang tung bay trong điệu múa, giữa bầu trời bao la của hành tinh màu trắng. Khắp nơi vang lên tiếng nhạc, tiếng ngân nga của sóng biển, cây lá, chim muông. Thật tuyệt vời. Tôi đã hẹn với Lan, khi nào em có buổi trình diễn đầu tiên, nhớ cho anh một vé để xem em trình diễn VŨ ĐIỆU CỦA THIÊN ĐƯỜNG nhé.
Tôi cũng muốn truyền tải thông điệp từ ca chữa lành này đến những bạn trẻ có tâm hồn nghệ sỹ, đặc biệt những bạn đang thôi thúc phải cống hiến cho nghệ thuật: các bạn đã thực sự là nghệ sỹ trong bản chất của mình. Có thể các bạn đã là một nghệ sỹ nhiều kiếp trên trái đất, hoặc có thể bạn đến từ một cõi thiên đường như Lan. Dù bạn từ đâu, hãy giải phóng mọi rào cản, để sáng tạo, để tự do, để hạnh phúc. Hãy đem nghệ thuật phục vụ nhân sinh. Hãy trở về với chính mình.
Tôi là Giác Minh. Tôi đến với trái đất để giúp thức tỉnh tâm linh, chữa lành linh hồn.